Hoa và Thanh - Day 19 - 19/04/20
MY 21 DAYS TRANSFORMATION JOURNEY
DAY #19 – 19/04/20 – Hoa và Thanh
- DAY #16 – 16/04/20 – Tâm sự với những bạn bị mất việc thời Covid
- DAY #17 – 17/04/20 – The choices you make, make you!
- Day #18 – 18/04/20 – Quý nhân phù trợ
Sáng nay khi đi lang thang ở công viên sau khi chạy, mình nhặt được cái buồng cau này. Nó đẹp ơi là đẹp, và cũng nặng ơi là nặng, rị mọ tha về nhà, cột lên và tỉ mẩn gắn vào phía sau một chục cái ống nghiệm để cắm được bình hoa này, mình thích lắm. Phải cả hai tháng nay mình mới có lại cảm giác sáng tạo với hoa như thế này. Khi cắm hoa, mình có khả năng quên hết mọi thứ, mình nói chuyện được với hoa, và mình biết rằng hoa cũng rất hiểu mình. Những ai biết Thanh từ nhỏ sẽ phần nào hiểu được mối quan hệ vô cùng đặc biệt giữa Thanh và hoa và vì sao hoa luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình.
Hoa là tình yêu đầu tiên và là điều kỳ diệu giúp mình tìm thấy bản thân. Tuổi thơ của mình thế nào, thực sự mình không nhớ nhiều. Nhưng có một giai đoạn ghi dấu rất rõ nét là 3 năm đầu cấp 1. Vì nhà lúc đó neo người quá, bố thì đi công tác xa và mẹ phải gửi mình sang nhà bác ngay cạnh trường để tiện đi học luôn. Những khi đau buồn, trong giấc mơ mình đều mơ thấy con bé mắt buồn rười rười của giai đoạn này. Ban ngày, mình lúc nào rất sợ bị đánh vì bác mình rất nghiêm khắc, buổi tối đêm nào mình cũng khóc vì nhớ mẹ, nhớ em. Và vì thế mình học rất dốt, mình đứng cuối lớp, mình rất tự ti vì không bao giờ có quần áo đẹp, tóc mình thì cắt ngố tàu theo kiểu cái nồi úp ngược do bác mình cắt cho rất hay bị cười chê. Và mình lúc nào cũng thấy cô đơn, lạc lõng trong mọi thứ (mặc dù phải rất nhiều năm sau mình mới có thể gọi đúng tên được cái cảm giác nặng trĩu lúc đó).
Thế rồi đầu năm lớp 4, hoa đến với mình, một cách rất tình cờ...Cô giáo dạy thủ công đồng thời cũng là một nghệ nhân làm hoa có tiếng đất Hà Thành hỏi học trò xem có bạn nào muốn tới nhà cô học làm hoa giả không. Trời xui đất khiến thế nào mình giơ tay xung phong cùng với 3 bạn nữa. Bài học đầu tiên là làm hoa cẩm tú cầu. Để làm được, bọn mình phải nhúng giấy vào nến nấu chảy và một tai nạn đầu tiên khiến mình cháy mất tiêu một bên lông mày. Sau hai buổi học đầu, mấy đứa bạn nghỉ mất, chỉ còn có một mình mình. Nhưng đây là lần đầu tiên có một thứ khiến mình có thể tỉ mẩn ngồi cả ngày cả đêm và thậm chí chả thèm lo lắng xem người khác nghĩ gì về hàng lông mày cháy rụi. Một đứa bé lớp 4, mỗi buổi trưa nắng chang chang sau giờ học cặm cụi đi bộ 6 cây số từ trường đến nhà cô, vừa đi vừa tranh thủ gặm bánh mì. Mình thậm chí còn dám trèo lên mấy cái cây ven hồ Ha-le để cắt mấy cái rễ si về trang trí cho mấy giò phong lan dù vừa sợ ngã vừa sợ sâu róm. Có lần trên đường về, mình bị mấy đứa trẻ con ném con quay trúng mắt, chảy máu ròng ròng, mặt sưng húp lên mà hôm sau mình vẫn nhất định không nghỉ học....
Hoa vì thế đã cho mình những thành tựu đầu tiên. Mình liên tục dành giải thưởng của quận và của thành phố nhờ khả năng làm hoa lụa. Mình trở nên “nổi tiếng” ở trường nên nhờ vậy, khi các thầy cô có vẻ “nương tay” với mình hơn, mình cũng bắt đầu học giỏi dần lên. Mình đã từng là đại diện 20 học sinh xuất sắc nhất toàn quốc năm lớp 6 được gặp Chủ tịch nước và đây là lần đầu tiên mình “được lên báo”. Với cá nhân mình, hoa chính là bài học đầu tiên về đam mê đích thực có ý nghĩa “thay đổi cuộc đời” và là nền tảng cực kỳ quan trong để mình tiếp tục khám phá những đam mê tiếp theo.
Hoa cũng giúp mình kiếm những đồng tiền đầu tiên. Suốt những năm cấp hai và cấp ba, từ làm hoa lụa, sau giờ học, mình cũng hay lê la ở hàng hoa tươi gần trường để xem cắm hoa.. Chị chủ shop thấy mình chịu khó nên lâu lâu cuối tuần kêu mình phụ chị cắm hoa cưới, và cho mình một ít tiền tiêu vặt. Ít thôi, nhưng mình vui kinh khủng lắm. Mình còn học được ở hai vợ chồng chị rất nhiều về sự chăm chỉ, chịu thương chịu khó và yêu thương lẫn nhau Tiền chị cho thì mình dùng để mua vải và ra tiệm đặt may đồ, vì lúc đó, mình mê thiết kế lắm. Bạn bè cấp 3 của Thanh có lẽ nhớ mình nhiều nhất là vì mình rất “điệu”, mình toàn mặc đồ mình tự thiết kế thôi.
Kỳ lạ thay, hoa cũng cho mình thất bại lớn đầu tiên. Năm thứ 2 đại học, sau khi có kha khá tiền nhờ chuyên làm hoa cưới cho anh chị của bạn bè và 1 năm đi “bán hoa” chuyên nghiệp cho 1 trong những tiệm hoa lớn nhất Hà Nội, mình quyết định mở tiệm hoa riêng. Sau đó, phải đóng cửa chỉ sau 9 tháng vì những non nớt đầu tiên trong tính toán cash flow và không phân định rõ được phân khúc khách hàng. Thế nên sau này, khi nhiều người cứ hỏi cắm hoa đẹp thế sao không mở tiệm hoa đi, mình chỉ cười thôi. Với kiến thức của bây giờ, không phải mình không dám mở tiệm. Mình chỉ rất rõ ràng rằng mình muốn dành trọn tình yêu sâu đậm nhất của mình cho hoa và không muốn những tính toán tiền bạc làm xen vào sự cảm thụ khi mình ở bên hoa.
Càng lớn, tình cảm của mình dành cho hoa càng có nhiều ý nghĩa. Hoa không chỉ là người bạn tâm giao, hoa còn là người thầy dậy mình về sự bình an và nhiều giá trị khác trong cuộc sống khác. Giờ đây với mình, hoa còn là phương tiên tuyệt vời giúp mình kết nối với vũ trụ, với những chiều sâu kín trong tâm hồn, và thỏa sức sáng tạo. Mình thật cảm ơn cành cau sáng nay, nhờ vậy mà mình đã có một buổi sáng đầy cảm giác yêu thương tuyệt vời bên hoa❤️
(Chào nhé ngày thứ 19, một người rất rất yêu hoa)
Xem thêm: |
Pages
-
hZWZmZhhk2yalJWExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKVlp2Yl4ad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmZhhk2yalJWExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIl2GacJeFneDh
-
More
hZWZmZhhk2yalJWExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHl5Kdm5WIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpaptyhmhuaZhtVm6xtg..-
hZWZmZhhk2yalJWExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsmGVrUr98qKellJ--oJ_Tj6PNo5mMrs7PxrDF3N-wn8KdpcbWzNPUU3DZa55siJyl1JvYnqemiHCnbWVtb1qlm9CVcpPXoaWgfYeArlVx12ptnlqkkdTG0dSGn8Ogl2rcrJ6Uk52Gy5-pz6XfkdqvoMtan6hybqBXlaGnsJqqW23YampqhZ2kpp6nrMGcmoZrqp5tblKVlp2YmYad2Z5om1vFxtbS1sWamYhsz2yWca3j
- hZWZmZhhk2yalJWExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJiUaoObydbWpNLZqJrYc9um2qWeroyxgVpz2W9qbVaplqqan9hSbJGdaXCtqG1snFWX0qOuyaqTmcaHn9SemZyIl2GacJmFneDh
hZWZmZhhk2yalJWExaBkb-GkoGOYcFLJpMWoq4DHo5ifmatXc6xsm2pTcdGrrZenVW7VbW6eUp3Zppeky9TSg5_XnJeYaoOgydel0tHTlqPad9Wk01hr2XKab1qox6eVoKdbcJlzZJ-rpGqccliTo6aqx6WVzZRZn6tuZZyHl5Kdm5eIn6Obcp6F0drSy6OU25rKVKGpapxyhmpucJlnZ1VvtrI.