Ngậm ngùi nhìn lại quãng thời gian làm ngân hàng
(Đầu tuần đọc được cái note của 1 đồng nghiệp cũ. Sao tâm trạng giống mình hồi đó thế. Post lên đây tặng ai quan tâm đến ngành ngân hàng nhé!)
Hôm nay là ngày thứ ba mình phải ở nhà sau quãng thời gian làm việc liên tục, mệt chịu không nổi tại 1 ngân hàng thương mại cổ phần. Còn nhớ, ngày mình học cấp Ba Internet chưa phổ biến. Mình học hành tốt nhưng định hướng nghề nghiệp thì chẳng biết gì. Làm mấy bộ hồ sơ rồi thi vào cái ngành Tài chính trong khi từ nhỏ tới lớn chưa từng vào ngân hàng giao dịch lấy một lần. Ra trường, mình vào làm Tín dụng cho 1 bank lớn. Và mọi thứ chính thức bắt đầu từ đây: Ở các bank hiện nay, nhân viên tín dụng sẽ phải chịu đủ chỉ tiêu. Từ huy động, cho vay cho tới thẻ. Nói cho cùng, tín dụng cũng là saler, có cái khác saler của mấy ngành khác thì bán được hàng xong về tối an tâm chơi bời, ngủ nghỉ. Riêng ở bank, cho vay
không được thì không đủ chỉ tiêu (lương ít, có thể bị sa thải), cho vay được nhưng mấy bộ hồ sơ có vấn đề thì nhân viên cũng đau tim.
Người ngoài khó mà hình dung nổi những rủi ro ở bank. Chuyện nạp lãi cho khách nhằm tránh nhảy nhóm nợ là thường, rồi đêm về nhiều lúc ngủ không yên, nửa đêm choàng tỉnh dậy, lo này lo nọ, ngủ không nổi luôn. Đôi lúc, thực lực chưa phải là yếu tố duy nhất giúp bạn trong cuộc sống này, mà còn là may mắn nữa. Nếu may mắn thì có môi trường tốt, sếp tuyệt vời. Ngược lại, nếu vận đen, vào môi trường xấu, sếp kém hoặc này nọ thì rất khổ Người ngoài nhìn vào hay nghĩ banker chắc lương cao lắm, thực tế thì k cao đâu. Tất nhiên là lương ngân hàng cũng không thấp so với mặt bằng chung của xã hội nhưng nếu so với công sức(1 ngày có thể làm tới > 10 tiếng) và đặc biệt là rủi ro, áp lực phải hứng chịu (đây là cái ghê nhất, chứ làm > 10 tiếng thì nhiều nghề cũng vất vả như vậy).Nói chung, hầu hết banker không quá thiếu về vật chất (thường là đủ sống) nhưng về mặt tinh thần mà nói thì....
Ngoài 5,5 ngày làm việc cố định trong tuần, đa phần mấy buổi chiều thứ 7, thậm chí Chủ Nhật, mình đều phải đi họp, đi học này học nọ. Rồi thì đi tiếp khách (đi nhậu đấy), mệt mỏi, sức khỏe suy sụp, đến nỗi có lúc nhìn vào gương giật mình luôn Và mình, một cô gái mà mọi người hay nhận xét là lanh lợi, hiền lành, nhiệt tình ngày nào, đã trải qua những năm tháng ở bank như thế. Lo lắng, áp lực, có lúc là hơi sợ hãi nữa. Những ngày đầu gian khổ đã qua từ lâu nhưng cái cảm giác lần đầu đặt bút kí cho khách hàng vay thật khó tả. Khách tất toán được món nợ, bạn sẽ vừa vui (vì cho vay 1 món êm đẹp), vừa buồn (vì giảm dư nợ, tháng sau lại phải làm bù). Rồi thì đồng nghiệp, có những người tốt, có những người thì... Và trong 1 môi trường nhiều rủi ro, cạm bẫy, chỉ cần có 1 vài người ấy ấy là bạn đã khó sống, đã cảm thấy mọi thứ như mệt mỏi gấp nhiều rồi Vậy thì có bạn sẽ hỏi: "Như vậy sao không từ bỏ đi?". Uh, cũng nhiều lần nghĩ tới chuyện đó rồi, nhưng cái gì cũng phải kiên nhẫn, cũng phải chờ cơ hội tới. Mình cũng chắc chắn là không chỉ bản thân, mà còn rất nhiều nhiều nhân
viên ngân hàng khác cũng trải qua cảnh tương tự. Vẫn biết nghề nào cũng có cái cực khổ, có cái sung sướng nhưng nhiều khi ngẫm lại, nếu thời gian có thể trở
lại, mình hẳn sẽ không đi theo con đường này.